Đời nhà Tống, ở vùng Vũ Khang thuộc Ngô Quận, có 1 người tên là Trầm
Khánh Chi, từ nhỏ đã ôm chí lớn, lại có sức mạnh và giỏi về bài binh bố
trận.
Niên hiệu Nguyên gia thứ 27, Tống Văn đế muốn mở mang bờ cõi
về phương Bắc, sai nhóm Vương Huyền Mô đem quân Bắc phạt. Trầm Khánh
Chi hết lời can ngăn, lại đưa ra trường hợp của nhiều vị vua trước, đã
nhiều lần Bắc phạt nhưng đều thất bạị Tống Văn đế liền cử 2 vị quan văn
ra tranh luận với Trầm Khánh Chi. Trầm Khánh Chi nói :
- Giữ việc
nước, cũng như lo việc nhà vậỵ Muốn bàn luận về việc cày ruộng thì phải
bàn luận với 1 nông phu nhiều kinh nghiệm. Muốn bàn luận về việc canh
cửi thì phải bàn luận với người đàn bà dệt vải. Nay Bệ hạ muốn mở chiến
tranh với nước khác, mà lại để những người bạch diện thư sinh không một
chút kinh nghiệm về quân sự đứng ra bàn luận, thì làm sao mà thành công
được.
Tống Văn đế không nghe lời Trầm Khánh Chi, cứ cho đem quân đánh phương Bắc, và quả nhiên bại trận nặng nề.
Từ
câu nói của Trầm Khánh Chi mà người đời sau rút ra thành ngữ "Bạch diện
thư sinh" để chỉ người trẻ tuổi, chỉ có cái học sách vở, không có kinh
nghiệm gì và không biết đối phó với thực tế ngoài đời